Nguyên nh-n mèo bị nôn mửa
Mèo bị nôn mửa có nhiều nguyên nh-n sau đ-y là một số nguyên nh-n gay ra tình trạng nôn mửa ói ở mèo và cách điều trị hiệu quả
Mèo có thể nôn mửa vì một số nguyên nh-n khác nhau. Dưới đ-y là một số nguyên nh-n phổ biến:
-
Đổi thức ăn: Một sự thay đổi đột ngột trong chế độ ăn uống của mèo, như việc đổi thức ăn hoặc thêm một loại thức ăn mới có thể g-y ra nôn mửa.
-
Tác động dạ dày: Các vấn đề về dạ dày như viêm dạ dày, loét dạ dày hoặc viêm túi mật có thể g-y ra mèo nôn mửa.
-
Cơ chế tự bảo vệ: Mèo có thể nôn mửa như một phản ứng tự bảo vệ của cơ thể để loại bỏ tác nh-n g-y kích ứng như lông mèo hoặc đồ chơi bị nuốt vào.
-
Bệnh nhiễm trùng: Các bệnh nhiễm trùng như vi khuẩn hoặc vi khuẩn trong dạ dày hoặc ruột cũng có thể g-y ra mèo nôn mửa.
-
Bị dính lông: Mèo có thể khiến lông trong lông mình hoặc từ việc chải lông nên nuốt vào và g-y nên việc nôn mửa.
-
Bệnh lý tiêu hóa: Các vấn đề về tiêu hóa như viêm ruột, tắc nghẽn ruột hoặc khối u trong hệ tiêu hóa cũng có thể g-y nôn mửa ở mèo.
Đ-y chỉ là một số nguyên nh-n phổ biến. Nếu mèo của bạn thường xuyên nôn mửa hoặc có các triệu chứng khác đi kèm, nên đưa mèo đến phòng khám thú y Belwee TpHCM để được chẩn đoán và điều trị chính xác.
Nếu bạn nuôi mèo, có lẽ bạn đã thấy một trong số chúng nôn mửa lúc này hay lúc khác. Mèo nôn mửa là điều bình thường, nhưng chúng không bao giờ làm như vậy. Như đã nói, không phải lúc nào cũng phải điều trị, mèo cũng không cần phải vội vã đến bác sĩ thú y mỗi khi nôn mửa. Bài viết này giúp bạn biết về thời điểm đưa mèo nôn đến bác sĩ thú y, tại sao mèo nôn mửa và những phương pháp điều trị nào có sẵn để giúp mèo cảm thấy dễ chịu hơn.
Nôn mãn tính và cấp tính ở mèo
Nôn mửa có thể được chia thành hai loại lớn: nôn mửa mãn tính và cấp tính. Nôn mửa mãn tính có nghĩa là nôn mửa đều đặn (ít nhất là hàng tháng, nhưng cũng có thể là hàng ngày) trong một thời gian dài. Con mèo thường chỉ nôn một hoặc hai lần mỗi lần. Khi một con mèo thường không nôn mửa bắt đầu nôn mửa, đó là loại cấp tính. Đ-y thường là mối quan t-m của bạn và bác sĩ thú y chỉ khi mèo bị nôn nhiều lần. Quá trình chẩn đoán và phương pháp điều trị nôn mửa cấp tính và mãn tính có thể khác nhau, cũng như mức độ khẩn cấp của thời điểm đưa mèo đến bác sĩ thú y.
Mèo bị nôn cấp tính thường cần được chăm sóc khẩn cấp hơn. Trường hợp ngoại lệ là một con mèo chỉ nôn từ một đến ba lần và bình thường. Nếu mèo vẫn muốn ăn và làm như vậy mà không tiếp tục nôn mửa, hoạt động bình thường và có vẻ thoải mái, thì bạn không cần đưa mèo đến bệnh viện thú y trừ khi bạn biết rằng mèo đã ăn phải thứ gì đó độc hại.
Nếu con mèo của bạn nôn mửa hơn ba lần, không thể giữ thức ăn và có vẻ mệt mỏi, bạn nên đưa chúng đến bác sĩ thú y càng sớm càng tốt. Cô ấy có thể chỉ cảm thấy buồn nôn thoáng qua, nhưng nếu nó nghiêm trọng hơn, thì nên tiến hành điều trị càng sớm càng tốt. Trừ khi mèo đang trong tình trạng khó chịu nghiêm trọng hoặc không muốn di chuyển, còn không thì thông thường mèo sẽ không phải đến phòng khám khẩn cấp. Nhưng nếu cô ấy có vẻ xấu đi nhanh chóng trong đêm, thì nên đi khám khẩn cấp. Những con mèo liên tục nôn mửa và không giữ thức ăn dễ bị nhiều thay đổi thứ phát, đáng chú ý nhất là bệnh gan, vì vậy việc chờ đợi để được điều trị có thể g-y nguy hiểm cho chúng.
Mèo nôn mửa mãn tính vẫn nên được bác sĩ thú y khám, nhưng không cần khẩn cấp nếu mèo vẫn ăn và giữ thức ăn, không có dấu hiệu yếu và có vẻ thoải mái. Nếu những điều này không đúng, thì một con mèo nôn mửa kinh niên hoặc là một con mèo nôn mửa cấp tính hoặc đang bị khủng hoảng cấp tính về bất cứ thứ gì g-y ra tình trạng nôn mửa kinh niên của nó.
Trước đ-y, một con mèo nôn vài lần một tháng được coi là bình thường, nhưng quan điểm đó đang thay đổi. Thậm chí, có một số ý kiến cho rằng một con mèo thường xuyên nôn ra những cục lông có thể mắc một số bệnh về đường tiêu hóa khiến những cục lông không thể đi ra ngoài bình thường. Có thể không áp dụng phương pháp điều trị đối với mèo nôn mửa kinh niên, nhưng nên tiến hành khám và kiểm tra để đảm bảo rằng mèo cảm thấy thoải mái và không cần bất kỳ sự can thiệp nào vào thời điểm đó
Khám và xét nghiệm thú y
Bước tiếp theo nếu không tìm ra nguyên nh-n nôn nửa bằng khám bình thường bác sĩ thú y có thể tìm kiếm những thứ như đau bụng, khối u ở bụng hoặc những nơi khác, dị vật rõ ràng (chẳng hạn như d-y dưới lưỡi), bằng chứng giảm c-n, tiếng thổi ở tim, tuyến giáp to và sốt. Một lần nữa, xét nghiệm có thể giúp xác định chẩn đoán chính xác hơn, nếu có, là cần thiết.
X-quang bụng và xét nghiệm máu, nước tiểu
Để được đảm bảo tìm ra chính xác nguyên nh-n bệnh, các xét nghiệm ban đầu thường là chụp X quang bụng (còn gọi là chụp X-quang) và xét nghiệm máu bằng ph-n tích nước tiểu. Chụp X-quang có thể cho thấy những bất thường về kích thước và hình dạng cơ quan, dị vật, khối u, táo bón và những bất thường khác mà bác sĩ thú y không thể đánh giá được khi khám sức khỏe. Xét nghiệm máu có thể phát hiện những thứ như rối loạn chức năng nội tạng và có thể chẩn đoán các rối loạn nội tiết như tiểu đường và cường giáp. Xét nghiệm nước tiểu là cần thiết kết hợp với xét nghiệm máu để chẩn đoán các bệnh như tiểu đường, bệnh thận và nhiễm trùng đường tiết niệu.
Xét nghiệm máu cũng có thể đưa ra manh mối về việc liệu một con vật có tiếp xúc với một số chất độc hay không, chẳng hạn như chất chống đông. Thật không may, không có nhiều xét nghiệm dễ dàng để chẩn đoán phơi nhiễm độc tố. Người nuôi mèo thường phải biết khả năng tiếp xúc với chất độc và sự hiện diện của các dấu hiệu tiếp xúc với chất độc cổ điển.
Điều trị bệnh nôn mửa
Việc điều trị nôn mửa rất khác nhau tùy theo nguyên nh-n và việc mô tả cách điều trị cho từng nguyên nh-n riêng lẻ không thể liệt kê hết trong bài viết này. Tuy nhiên, chúng ta có thể đưa ra một số cách điều trị cơ bản
Truyền dịch - truyền nước cho mèo
Nếu khám sức khỏe cho thấy không có bất thường và không có gì trong lịch sử của mèo làm tăng nguy cơ, bác sĩ thú y có thể chỉ cần thực hiện một số liệu pháp điều trị triệu chứng, chẳng hạn như tiêm chất lỏng truyền nước dưới da. Ngay cả khi động vật không bị mất nước về mặt l-m sàng, việc cung cấp nước có thể rất quan trọng để làm sạch hệ thống và duy trì độ ẩm. Một bệnh nh-n bị nôn có khả năng bị mất nước một chút đơn giản là do mất nước do nôn và không giữ được nước.
Mất nước là một vấn đề tự tồn tại, có nghĩa là khi một con vật bị mất nước, nó cảm thấy không khỏe và do đó sẽ không ăn hoặc uống, thậm chí có thể nôn mửa nhiều hơn. Điều này khiến mèo mất nước nhiều hơn, khiến mèo cảm thấy tồi tệ hơn, ít ăn uống hơn, và sau đó bị mất nước nhiều hơn. Hình thức trị liệu bằng cách truyền nước truyền dịch được đưa ra cho hầu hết mọi nguyên nh-n g-y nôn.
Sử dụng thuốc chống nôn cho mèo
Một liệu pháp phổ biến khác đối với hầu hết các loại nôn mửa là cho uống thuốc chống nôn, thuốc này có thể giúp ngừng nôn và do đó làm giảm mất nước. Những loại thuốc này cũng có thể giúp giảm khó chịu ở bụng và khiến mèo dễ ăn hơn. Đôi khi, các chất bảo vệ dạ dày như Pepcid hoặc sucralfat có thể được chỉ định, nhưng tính hữu ích của những chất này vẫn còn g-y tranh cãi. Tuy nhiên, chúng thường không g-y ra bất kỳ tác hại nào. Nếu thuốc chống nôn không giúp kiểm soát cơn đau đầy đủ, thuốc giảm đau có thể được thêm vào kế hoạch điều trị cho mèo.
Thay đổi chế độ ăn uống cho mèo
Đối với cả mèo nôn mửa mãn tính và cấp tính, một trong những phương pháp điều trị quan trọng nhất là thay đổi chế độ ăn uống. Nếu mèo của bạn bị nôn cấp tính, điều này có thể liên quan đến việc thay đổi tạm thời sang chế độ ăn dễ tiêu hóa, chẳng hạn như thức ăn cho mèo it đạm, đối với những con mèo bị nôn mửa mãn tính, việc thay đổi chế độ ăn uống có thể là phương pháp điều trị cũng như chẩn đoán.
Nếu thức ăn mới kiểm soát được tình trạng nôn mửa, thì nguyên nh-n một phần là do không dung nạp chế độ ăn uống hoặc dị ứng hoặc có thể là bệnh viêm ruột cấp độ thấp. Đối với các thử nghiệm chế độ ăn kiêng dành cho mèo bị nôn mửa kinh niên, hãy duy trì chế độ ăn kiêng mới trong vài tuần để xem liệu nó có hiệu quả hay không. Con mèo nên áp dụng một trong các chế độ ăn kiêng theo toa đã nói ở trên hoặc chế độ ăn theo toa có thành phần hạn chế để đảm bảo rằng đó là một chế độ ăn uống c-n bằng, đầy đủ.
Dùng thuốc prednisone
Như đã đề cập ở trên, bệnh viêm ruột có thể là nguyên nh-n g-y nôn ở một số con mèo. Việc điều trị bệnh viêm ruột thường liên quan đến thuốc prednisone. Chúng tôi không khuyên bạn nên thử prednisone trên mèo của mình mà không thực hiện bất kỳ chẩn đoán nào vì prednisone có rất nhiều tác dụng phụ, bao gồm tăng cảm giác khát, tăng đi tiểu, hệ thống miễn dịch yếu hơn và cơ yếu. Cho mèo uống prednisone cũng có thể khiến một số nguyên nh-n g-y nôn (như viêm tụy, tiểu đường và bệnh thận) trở nên tồi tệ hơn. Tuy nhiên, nếu công việc xét nghiệm máu và chụp X-quang của mèo bình thường và bạn không muốn tiếp tục chẩn đoán thêm, thì có thể c-n nhắc dùng thử prednisone. Bạn sẽ muốn thảo luận kỹ lưỡng với bác sĩ thú y về những rủi ro.
Bạn có thể tham khảo thêm các trường hợp khẩn cấp khi nào cần đưa thú cưng của bạn tới Bệnh viện thú y
Phòng khám thú y Belwee TpHCM có cơ sở các quận huyện như Gò Vấp, Bình Thạnh, Phú Nhuận .... h-n hạnh được phục vụ Quý khách
Tr-n trọng
Bệnh viện thú y Gò Vấp Belwee TpHCM